Vô tình lượn Nhã Nam thấy cuốn này bìa quá xinh =))) và cái tựa cũng rất triggering: Một mình tìm một nửa - Tâm lý học về độc thân và tình yêu, thế là mua ngay không nói nhiều lol. Mời các bạn đọc một số book notes của mình và các quotes thích nhất trong sách ?

Độc thân có nhiều kiểu, bạn lựa chọn độc thân, có những người bất đắc dĩ ở vậy. Có người vui vẻ với quyết định này, nhưng cũng có người nằm đợi chờ một phép màu tình yêu đưa họ sang thế giới của lứa đôi.
Theo như các nghiên cứu khoa học tổng hợp trong sách, chủ nghĩa phân biệt đối xử người độc thân (Singlism) là người độc thân thường bị gán những tính cách tiêu cực như không hạnh phúc, thiếu trách nhiệm, yếu sinh lý (?), ích kỷ, lập dĩ… và vô vàn các quy chụp khác. Cũng đúng thôi, quy luật xã hội tự nhiên mà chúng ta chứng kiến thường là thơ ấu - trưởng thành - yêu - kết hôn - lập gia đình - già và chết đi, và nếu có ai thách thức lại những quy luật vốn có này thì phần đông sẽ rất sợ hãi, đồng thời cố gắng tìm cách tiêu diệt những ai không đồng thuận với “quy luật”. Và dưới sức ép “vô hình” của xã hội bạn đang sống, thì chúng ta buộc phải đi kiếm người yêu. Lúc đầu ta muốn môn đăng hộ đối, phải yêu nhau mãnh liệt đậm sâu nhưng kiếm mãi không có đối nào, bạn lại phải hạ dần các tiêu chuẩn, đến mức tối thiểu chỉ còn chung thuỷ và khá hợp. Thật đáng buồn biết bao ?
Tua nhanh đến ngày nay, thế hệ trẻ đã có một nhận thức mới và tự hào về trạng thái quan hệ của mình, mở ra một Kỷ nguyên độc thân (Single Era). Sự gia tăng tỷ lệ người độc thân là một thái độ với thế giới hiện đại của người trẻ tại các nước công nghiệp phát triển, điển hình là ở Hàn Quốc và Nhật Bản tỷ lệ độc thân tăng dần đều thừng năm. (đọc sách for more ref) Họ cảm thấy lạc lối giữa các chuẩn mực giới. Phụ nữ trước kia sau 25 là phải tính lấy chồng sinh cháu cho nội ngoại, đàn ông tuổi 30 phải có nhà xe mới được coi là thành đạt, giờ thì tất cả những điều này không còn được áp dụng cho thế hệ ngày nay nữa. Họ tự do, phóng khoáng thể hiện bản thân, tưởng như đã thoát khỏi lối tư duy cũ, tuy rằng các chuẩn mực mới đã được bản thân ghi nhận trên chính mình, nhưng việc tìm kiếm bạn hẹn hò lại dựa trên các chuẩn mực cũ. Vậy là một vòng lặp vẫn diễn ra, khiến cho bạn sợ hai chữ “độc thân” hơn bao giờ hết.
Trưởng thành mà độc thân, nghe cũng sợ, nhưng còn sợ hơn khi bạn chỉ chăm chú tìm tình yêu trong khi chưa thật sự trưởng thành. Đừng lo, làm người lớn không phải vậy đâu. Xin phép trích trong sách nhiệm vụ phát triển cuộc đời không theo thứ tự với tuổi trưởng thành gồm:
Có thể thấy, nhiệm vụ cuộc đời đâu chỉ là những kết quả trông thấy được như lập gia đình, lập nghiệp, giàu có. Khi bắt đầu thực hiện những nhiệm vụ này, bên cạnh việc có thể bước vào mối quan hệ lứa đôi, bạn còn cần có trách nhiệm với những phát triển vô hình của bản thân và người xung quanh.

Tại chương 2 “Điểm ngoặt cho trạng thái ở một mình”, tác giả đã mở nút tư duy của chúng ta bằng cách giải thích về khái niệm cô đơn và cô độc - hai người bạn thường thấy với hội độc thân. Liệu chúng có đáng sợ như vậy không? Cô đơn thì có đấy, nhưng cô độc thì không.
Cô độc thể hiện cảm nhận tận hưởng trạng thái ở một mình, còn cô đơn thể hiện mong muốn sự có mặt của người khác. Cô đơn hướng ra sự kết nối bên ngoài, còn cô độc hướng vào sự tại bên trong. Cô độc thực chất là phiên bản nâng cấp của cô đơn, bởi để tận hưởng cảm giác một mình và đối diện với sự khó chịu của nó cần rất nhiều tự tin và dũng cảm. Để hai trạng thái này gặp gỡ nhau nơi bạn, chín muồi và tự tìm cách làm bạn với sự “một mình”. 3 bước được gợi ý trong mục Hộp tâm sự trong sách vừa hợp lý, và thực tế:
Bước 1: Tôn trọng mong muốn được hướng ra ngoài của Cô đơn
Bước 2: Khi Cô đơn thấy thế giới ngoài kia không đem lại được bình yên, nó quay về với mình. Trong khoảng thời gian và không gian này, Cô đơn vẫn còn ngại đối diện với những cảm xúc thật, và thế là nó làm những hành động phân tán để cân bằng tâm trạng (có thể từ lướt FB Insta, xem tiktok ngày đêm, online shopping cho đến các hoạt động tích cực như dọn nhà, dọn phòng, marie kondo your life basically)
Bước 3: Khi Cô đơn nhận diện được những cảm xúc đến rồi đi, nhưng có những cái trở lại hoặc bị vướng mắc, và nhờ thời gian ở một mình vừa qua nên Cô đơn thấy đối diện cảm xúc của mình không quá đáng sợ nữa, và Cô đơn & Cô độc gặp nhau khi được kết nối bên trong tĩnh lặng.
Nói tóm lại, nếu bạn không thấy tự tại và hài lòng khi chỉ ở với chính mình, khó lòng ai đó khác có thể bước vào và yêu thương bạn như thế hoặc hơn cả thế.
Có bao giờ bạn sẽ cảm thấy sẵn sàng để có một nửa trong đời? Chả bao giờ. Tuy nhiên, như một podcast mình đã từng nghe, cơ hội thì chỉ đến khi chúng ta chuẩn bị tốt trong một thời gian dài, vậy thì cứ là một người người luôn “sẵn sàng” đi, rồi thời khắc điểm, bạn sẽ gặp được người đó ? Để bước vào hành trình tìm một nửa, trước hết bạn cần học cách trở thành một nửa đã, bằng ba điều sau (spoiler: không có điều gì quá cao xa bất ngờ ở đây!)
Sự chân thật - hay là down to earth (my favourite phrase) là cái khó nhất. Làm thế nào để chuyển cảm xúc vào ngôn từ của mình chân thành nhất không qua một filter nào? Khi và chỉ khi ngôn từ biểu đạt được chính xác cảm xúc và cảm xúc đó được chấp nhận, ta cảm nhận được sự hiện diện của bản thân với người khác. Và khi hai người trong mối quan hệ cùng chân thật với suy nghĩ của mình với đối phương, hai người đang thực sự hiện diện trong đời nhau. Không chấp nhận cảm xúc là điều chúng ta học được khi lớn lên, và giờ chúng ta lại phải học ngược lại cách bộc lộ chúng như những đứa trẻ. Nói ngắn gọn là sống thật, buồn thì cứ buồn, mà vui thì cũng nên thể hiện cho người ta hay ?
Lòng biết ơn Nền tảng thúc đẩy bất kỳ mối quan hệ nào, không nhất thiết chỉ là người yêu, phát triển vững bền và tăng cường cảm giác có trách nhiệm với hạnh phúc lứa đôi của hai người, từ đó hai người có thể thoải mái nói về sjw quan tâm với nhau trong mối quan hệ. Tuy nhiên, hãy cẩn thận cái bẫy giữa lòng biết hơn chót lưỡi đầu môi & lòng biết ơn chân thành, lời nói ngọt ngào đi ra nhưng con tim có thể cảm nhận được thành ý tới đâu.
Sự tha thứ - My favourite quality. Trước khi bạn xác định gắn bó lâu dài với một ai đó, chúng ta thường kết thúc với người cũ theo 3 kiểu: không để lại cảm xúc nào, để lại tổn thương, và tạo ra ý nghĩa mới. Kiểu đầu thì khỏi nói, nhưng kết thúc để lại tổn thương thì nghĩa là bạn đã yêu thật lòng (trích lời một người chị: this means you’ve loved sincerely ?). Sự tha thứ không đến từ lý trí, mà nó đến từ trái tim. Cái đầu thì cứ bảo vượt qua đi, tha thứ cho người ta đi lâu lắm rồi, nhưng chỉ có tim mình ( + thời gian) mới hiểu thế nào là đủ và có thể tha thứ được, vậy mới nói không thể hối thúc sự tha thứ được. Khi chưa dứt lòng thì bước vào mối quan hệ khác sẽ khiến bạn: 1 là bứt rứt, 2 là tội lỗi, 3 là nuối tiếc nhớ người cũ không nguôi. Và không ai muốn nỗi buồn từ mối quan hệ cũ vắt sang người mới đúng không?


Enjoy reading folks and lmk what you think nhé =)))))I’m so dedicated to this post ý :>
Link nội dung: https://mozart.edu.vn/co-don-khong-dang-so-dang-so-la-co-don-trong-chinh-tinh-yeu-cua-minh-a77511.html