Cô Hạnh Dung kính mến,
Anh là người rất hiền và rất thương yêu con. Gia đình anh cũng rất dễ thương, hai bác đều là giáo viên nên nhà nề nếp, trí thức. Anh lại cũng đã có nhà riêng, là nhà của ba mẹ mua cho. Nói chung, cái gì của anh cũng ổn, duy có một điều làm cháu thấy phân vân, anh có vẻ là người mơ mộng, không thực tế.
Cháu nghe nói anh từng học một đại học rất nổi tiếng, được ba năm thì chán và nói rằng không phù hợp ngành nghề đó. Anh ghi tên vào đại học khác, một đại học quốc tế và hoàn thành các học phần chỉ trong 2,5 năm.
Anh vốn rất thông minh và giỏi giang, ngay từ khi đi học anh đã được thầy giới thiệu và làm ở một công ty kia và luôn được đánh giá là người có năng lực. Thế nhưng có lẽ vì cả một quá trình học giỏi và từng làm giỏi, anh trở nên quá ảo tưởng về bản thân.
Ra trường đã 2 năm, đến giờ nay anh vẫn chưa tìm được công việc nào phù hợp. Phù hợp với anh có nghĩa là phải lương cao và làm sếp. Khi đi làm, anh thường có tư tưởng coi thường những người sếp của mình, chê bai họ ngu ngốc và bỏ việc ngay khi có những mâu thuẫn, bất đồng.
Từ hai năm nay, anh lại tiếp tục chê bai công việc mà mình đã tốt nghiệp loại ưu và tìm tới những công việc mới bằng con đường tự học. Anh luôn luôn nói về những ước mơ, mộng tưởng của mình rất say sưa, vẽ ra những viễn cảnh tương lai rất huy hoàng và nói cháu phải tin vào anh.
Vài lần, cháu bị anh giận vì có vẻ không chăm chú nghe và không cổ vũ những ước mơ của anh, nhưng nghe hoài mà chưa thấy anh làm được gì cụ thể, cháu thấy nản. Mỗi lần như thế, anh trách cháu không biết cổ vũ động viên ước mơ của anh. Anh hay nói với cháu câu: "Đằng sau thành công của một người đàn ông là bóng dáng của một người phụ nữ" và hỏi liệu cháu có thể là người phụ nữ đó hay không?
Thế nhưng nhìn một người đàn ông nay đã gần 30 tuổi mà vẫn sống dựa vào gia đình, hàng ngày về ăn cơm với ba mẹ, tiền tiêu vặt cũng do mẹ cho, và cứ tiếp tục học hết cái này tới cái kia, cứ như là trốn đi làm bằng việc học, rồi bảo cháu phải chờ đợi thêm thời gian nữa, cháu thấy không yên tâm.
Gắn bó với nhau cũng đã 3 năm, tuổi tụi cháu cũng đã vừa để kết hôn, nhưng anh cũng chưa dám đề nghị với cháu, dù cháu biết anh yêu cháu nhiều. Bởi vì kết hôn là anh phải lo cho gia đình, rồi con cái... không lẽ xin mẹ tiếp. Cháu không biết nên chờ đợi thành công của anh hay không và chờ đợi bao lâu nữa?
Hạnh Nhung
Ảnh minh họa
Cháu Hạnh Nhung thân mến,
Không phải là người ở cạnh chàng trai ấy và có thể biết rõ mọi năng lực của chàng trai ấy, nên cô cũng rất khó có thể nói với cháu rằng chàng trai ấy là người có ước mơ, có chí hướng thật sự hay chỉ là người ảo tưởng, thậm chí trốn chạy thực tế cuộc sống như cháu nghĩ.
Có thể, nếu khi còn trẻ hơn, cô cũng sẽ lập tức lên án, chê trách người con trai này vì việc cứ nhảy từ mơ ước này sang mơ ước khác. Thế nhưng, quan sát cuộc sống ngày nay, cô cũng đã nhận thấy không ít người khi còn trẻ, khi bắt đầu con đường học vấn để lựa chọn nghề nghiệp cho tương lai, họ có thể chọn sai rất nhiều, bởi những tác động của xu hướng, của người thân, của bạn bè...
Có rất nhiều trường hợp sau đó, cả đời người đi làm một công việc mà họ không yêu thích, chỉ để có được tiền sống, nhưng họ không hạnh phúc, không thỏa mãn, không thành công. Rồi đến một lúc, có khi rất trễ 40-50 tuổi, cô đã thấy, họ bỗng tìm được niềm đam mê thật sự của mình và bắt đầu sự nghiệp lại từ đầu. Và có khi họ thành công lớn, có khi họ thất bại, nhưng họ vẫn thấy bằng lòng, vì họ làm được điều họ muốn làm.
Từ những điều "mắt thấy, tai nghe", Hạnh Dung cảm thấy có thể hiểu được những người luôn cố gắng xác định con đường mình thực sự muốn theo đuổi, để được làm những gì mình thích, phù hợp với mình và mang đến cho mình niềm vui. Như khẩu hiệu của nhiều người trẻ thời nay: "Khi mình làm việc mình thích, thì đi làm sẽ như đi chơi".
Đó là một cách nghĩ, cách hành động, lựa chọn của người trẻ hiện nay mà cô nghĩ rằng con nên tham khảo, để có thể phần nào hiểu được tâm lý của người yêu mình.
Tuy nhiên, trong trường hợp của người yêu con, điều rất dở của cậu ấy lại chính là sự may mắn của cậu ấy: có gia đình đùm bọc, lo lắng, để cậu ấy không phải vừa bươn chải kiếm sống, vừa đi tìm con đường của mình. Sự đùm bọc đó có thể sẽ khiến cậu ấy mãi mãi không tìm ra niềm đam mê của mình, vì quá dễ dàng nhảy từ điều này sang điều khác, mất đi sự kiên trì, sự hy sinh, dốc sức, dốc lòng để tới tận thành công.
Ở vào tuổi này mà còn được "nuông chiều" như thế, chưa phải nghĩ tới việc chịu trách nhiệm về bản thân, về tình yêu và người yêu của mình, chưa phải chết sống vì một điều gì đó. Tất cả mọi điều đều như một cuộc dạo chơi, thử sức sẽ là một điều kiện không tốt để người ta trưởng thành.
Nếu thật sự cảm nhận được tình yêu của mình, niềm tin của mình với cậu ấy, cháu có thể chính là người đặt ra những "điều kiện" như thế, để người yêu mình thoát khỏi sự đùm bọc, che chở của gia đình mà tìm con đường đúng cho bản thân. Đó cũng là ý nghĩa của "bóng dáng người phụ nữ sau lưng thành công của người đàn ông".
Tuy nhiên, nếu cháu thấy không có lòng tin, cảm thấy nản chí và mệt mỏi, cháu cũng có thể có những quyết định để cuộc sống mình được nhẹ nhàng và đơn giản hơn.
Cảm giác an toàn và được che chở, được lo toan là mơ ước của nhiều cô gái. Cháu cũng đừng bắt ép mình hay đừng để mình bị "thao túng tâm lý" bởi những đòi hỏi, trách móc của người khác, để miễn cưỡng chờ đợi một điều gì đó mà cháu không biết bao giờ mới có thể thành hiện thực.
Tất cả là quyết định của cháu cho hạnh phúc của mình!
Hạnh Dung
Chia sẻ tâm tư cùng chị Hạnh Dung của Báo Phụ Nữ, mời bạn gửi câu hỏi trực tiếp trong khung “Chat với Hạnh Dung” dưới đây, hoặc gửi về email: hanhdung@baophunu.org.vn